Vợ…hà tiện

Tôi vốn không giàu có gì, nên thời trai trẻ cũng mong sẽ tìm được một người phụ nữ biết chi tiêu tằn tiện, khéo vun vén để có cuộc sống gia đình chu toàn.

Tôi đã toại nguyện khi gặp một người vợ như thế. Có điều, càng về sau thì nàng càng trở nên…quá sức tưởng tượng, từ tằn tiện, vun vén trở thành hà tiện và keo kiệt, dù kinh tế gia đình chúng tôi càng lúc càng khá hơn.

 
Thời mới cưới, tôi rất vui khi thấy nàng biết chi tiêu hợp lý. Tôi muốn làm đẹp lòng nàng, nên cứ bàn phải mua cái này, cái kia để cuộc sống thêm tiện nghi và để nàng đỡ vất vả nhưng nàng luôn nhỏ nhẹ: chưa thật sự cần thiết đâu anh, khi nào dư dả hãy mua, mình còn nhiều thứ khác cần chi tiêu và dành dụm hơn. Thay vì đi ăn nhà hàng, nàng cho rằng nấu ăn ở nhà sẽ ngon và vệ sinh hơn; thay vì vào shop mua sắm, nàng chịu khó vào chợ lựa chọn, vì chất lượng cũng tương đương mà giá rẻ hơn. Nàng quá đúng, tôi chỉ còn biết gật đầu!
Thế nhưng, càng lúc nàng càng luôn miệng than vật giá leo thang và yêu cầu tôi phải thắt lưng buộc bụng. Trước đây, tiền chợ một ngày khoảng 50 ngàn là đủ cho hai đứa. Nay giá lên, thay vì mở hầu bao chi thêm thì nàng lại bảo tôi chịu khó ăn uống kham khổ một chút, để đảm bảo mức chi như cũ. Thuốc lá thì chồng phải bỏ, vì không tốt cho sức khỏe, cà phê thì pha uống tại nhà và cũng giảm dần từ hai cữ xuống còn một cữ. Bia rượu thì nàng không dám cấm, nhưng khuyên tôi phải hạn chế (mà thật ra nàng cũng chẳng cần phải ra mặt răn đe, vì với cái ví luôn xẹp lép trong túi, tôi có muốn la cà cũng không thể).
Không chỉ than với chồng mà nàng còn ca cẩm với bất kỳ người quen nào nàng gặp. Than đến nỗi bạn bè đều ngại đến nhà chơi. Tiệc tùng chiêu đãi bạn bè là việc… ngoài danh mục. Thậm chí, những lúc đi chơi, ăn uống chung với bạn bè, nàng cũng không ngớt miệng than, đến nỗi khi tiệc tan, bạn bè đều không để tôi được góp tiền trả. Tôi xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, nhưng nàng lại tỏ ra vui vẻ trong những lần đi ăn uống “miễn phí” như vậy. Giải thích, nàng không những không chịu hiểu mà còn cãi là nhiều người có điều kiện hơn, việc người ta “bao” mình cũng là bình thường!
Tệ nhất và cũng đáng ngại nhất là không chỉ với người ngoài, mà với bà con họ hàng của tôi, nàng cũng hành xử như vậy. Quê nàng ở xa nên thi thoảng mới có người quen ghé thăm, không có gì đáng nói. Quê tôi thì gần, tôi lại là con út nên ba mẹ, anh em thường xuyên ghé thăm. Sự dè sẻn trong chi tiêu, cộng với những lời ca than thường trực của nàng khiến ai cũng cảm thấy khó chịu, ghé đến là chỉ muốn về ngay. Tội nghiệp mẹ tôi, thương con muốn lên thăm, lần nào lên cũng tay xách nách mang nào gạo, cá, vịt, gà. Nhưng ở lại không quá dăm bữa cơm là mẹ thấy buồn lòng, thất vọng, khăn gói ra về. Tình cảm mẹ chồng, nàng dâu, anh em họ hàng cứ thế nhạt dần. Tôi đứng giữa, không dám lên tiếng bênh vực cho vợ, cũng không thể đứng về phía gia đình mà trách phiền vợ, nên càng ngày càng thấy căng thẳng, mệt mỏi…
Nếu nàng hà tiện, keo kiệt với chồng con để lấy tiền lo cho ai đó thì tôi có lý do để giận hờn trách móc. Nếu gia cảnh chúng tôi quá khó khăn buộc nàng phải khéo ăn cho no, khéo co cho ấm, tôi sẽ có lý do để đồng cảm… Đằng này... Dù với chồng, nàng luôn là người vợ hiền, yêu chồng, chu đáo, tận tâm… nhưng nếu nàng vẫn không thay đổi được thói quen (có thể gọi là xấu) này, không biết chuyện nhà của chúng tôi sẽ ra sao…
GiadinhToday -  PNO

Ai cũng có những phút "ngoài chồng ngoài vợ"

Tôi dừng lại cuộc tình vụng trộm khi vợ tôi phát hiện ra tất cả.

Có bao giờ bạn tự hỏi, trong cuộc đời, khi đi qua biết bao nhiêu thăng trầm, gặp biết bao nhiêu con người, có những người bạn yêu thương vô cùng, có những người cũng để lại trong bạn ấn tượng mạnh, trái tim bạn cũng từng rung động, nhưng tại sao cuối cùng bạn lại chỉ chọn một người làm điểm tựa? Cứ cho đó là cái duyên trời định, cho đó là số phận đã an bài cho bạn nhưng bạn có thật sự bằng lòng về điều đó? Hay có đôi lúc, bạn lại nghĩ về một ai đó, nghĩ về những gì mình đã trải qua, hoặc chí ít là bạn có thể nhớ thương tình cũ khi chồng hay vợ bạn giận dỗi, khó chịu với bạn. Hoặc họa khi bạn chán chồng, chán vợ, hình ảnh người cũ lại hiện lên trong tâm trí bạn? Tất cả những thứ đó đều là kỉ niệm, dù nó không hữu hình nhưng có thể để lại ấn tượng khiến người ta nhớ mãi không quên.

Bạn có dám khẳng định rằng, bạn chưa từng nghĩ tới người tình cũ từ khi bạn lập gia đình? Hay chưa từng rung động, thổn thức con tim, thấy thích thú một người khác giới nào khác ngoài chồng ngoài vợ? Đảm bảo không thể, bởi trên đời không có gì là tuyệt đối. Xung quanh chúng ta có biết bao nhiêu thứ cám dỗ và mỗi người mỗi cảnh. Trong một lúc nào đó, trong  một hoàn cảnh nào đó, bạn sẽ thấy, bạn đang rung động trước một người khác, không phải chồng hay vợ mình. Và nếu không thể vượt qua ngưỡng ấy, bạn rất dễ ngoại tình.

Ai cũng có những phút 'ngoài chồng ngoài vợ' - 1
Bạn có dám khẳng định rằng, bạn chưa từng nghĩ tới người tình cũ từ khi bạn lập gia đình? (ảnh minh họa)

Tôi không nói những điều này để biện minh cho hành động của mình vì tôi chính là kẻ đang ngoại tình. Nhưng cuối cùng, tôi đã nhận ra sai lầm, tôi đã thấy, những phút giây ấy chỉ là nông nổi, chỉ là một sự bồng bột nhất thời, khát khao yêu thương mới lạ, khát khao một thứ gì đó khác biệt bên cạnh mình. Nhưng khi có được rồi, tôi mới cảm nhận rằng, mọi thứ quá xa với thực tế, xa với thứ mà chúng ta đang có. Cả hai chúng tôi đến với nhau chỉ vì thể xác. Tôi đến với em vì em đẹp hơn xưa rất nhiều, vì em vốn là tình cũ của tôi. Còn em khát khao tôi chỉ vì vẫn còn vương vấn tình cũ, và muốn được bên cạnh tôi như ngày nào. Nhưng em không thể bỏ gia đình theo tôi, bởi dù em có làm thế, tôi cũng không chấp nhận. Vợ tôi là người phụ nữ quá tốt, tôi không có lời nào để chê trách. Thế nên, làm sao tôi có thể phụ vợ mình?

Vậy suy cho cùng, tôi và em đến với nhau vì cái gì nếu không phải khát khao thứ dục vọng mà con người ai cũng phải có? Tất nhiên rồi, đó là cuộc sống tình dục mà bất kì người nào cũng phải trải qua. Khi mọi thứ với người chồng hoặc vợ của tôi và em có phần nhàm chán, chúng tôi tìm tới nhau. Nhưng rồi ngẫm lại, kết quả chẳng là gì. Cả hai đang khiến những người bên cạnh mình đau khổ thêm mà thôi. Và rồi, nếu cứ vướng vào cuộc tình này, tôi và em cũng chính là nạn nhân của trò chơi lừa dối.

Ai cũng có những phút 'ngoài chồng ngoài vợ' - 2
Và rồi, nếu cứ vướng vào cuộc tình này, tôi và em cũng chính là nạn nhân của trò chơi lừa dối. (ảnh minh họa)

Tôi dừng lại cuộc tình vụng trộm khi vợ tôi phát hiện ra tất cả. Tôi nói lời xin lỗi em và chấp nhận mọi hình phạt do em quyết định. Tôi biết, mình không có tư cách gì xin em tha thứ. Em là người vợ quá tốt, vậy mà tôi lại phản bội em. Dù em muốn chia tay, có không tha thứ cho tôi, tôi cũng cam lòng dù rằng tôi còn yêu em nhiều lắm!

Nhưng em không mắng chửi, không sỉ nhục em, trước giờ em chưa từng làm thế dù chuyện gì xảy ra. Em chỉ nhẹ nhàng nói với tôi rằng: "Ai cũng có phút ngoài chồng ngoài vợ. Nếu anh thật sự cảm thấy có lỗi với em, hãy làm những gì cho em thấy anh thật sự hối cải. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu". Tôi xúc động rớt nước mắt. Vợ tôi vừa tốt vừa bao dung, hiểu chuyện, vậy mà kẻ làm chồng như tôi lại nỡ làm tổn thương em. Thât may là tôi còn nhận ra đường về. Đúng là, không ai hoàn hảo cả, ai cũng có những phút rung động trước người khác, chỉ là có đủ bản lĩnh để vượt qua được cám dỗ đó hay không mà thôi.

GiadinhToday - ST

Tôi đã biến chồng thành kẻ nghiện thủ dâm

Nửa đêm, tôi tỉnh dậy và bàng hoàng khi thấy chồng đang thủ dâm.

Dạo này, đi làm về vì mệt nên tôi ngủ li bì, không để ý tới việc chồng đang mong chờ ở vợ điều gì. Hai vợ chồng đã từ lâu không có chuyện ‘chăn gối’, mà nói đúng hơn là tôi không màng tới vì công việc khiến cho cuộc sống trở nên thiếu thốn thời gian như vậy.

Tôi không lơ là trách nhiệm làm vợ, sáng đi làm, tối về cơm nước tinh tươm. Nhưng sau đó, tôi lại ngồi vào bàn làm việc tới khuya. Nhiều lần tôi bắt gặp ánh mắt chán nản, mệt mỏi của chồng khi nhìn vợ yêu công việc quá mức. Tôi là người kiếm tiền chính trong nhà, công việc của chồng cũng chỉ đủ tiền chi tiêu vặt vãnh cho gia đình mà thôi, chắc biết thế nên anh không nói gì mỗi khi thấy tôi lao vào làm việc, chỉ thở dài....

Cũng không biết có phải vì chuyện tôi quá coi trọng công việc, lơ là chuyện sinh hoạt vợ chồng hay không mà chồng đâm chán nản. Tối nào chồng cũng nằm quay lưng vào, không đả động gì tới tôi. Rồi nửa đêm tỉnh giấc, tôi bắt gặp chồng đang thủ dâm một cách hưng phấn. Tôi choáng váng, xoay người sang, nhưng dường như chồng không hề cảm thấy sự theo dõi của tôi. Có lẽ, đó là lúc anh đang... ‘cao trào’.

Tôi đã biến chồng thành kẻ nghiện thủ dâm - 1
Tôi hờ hững đã khiến chồng phải tự giải tỏa bằng thủ dâm?(ảnh minh họa)

Một thoáng giận hờn, bực tức, tủi thân xen lẫn... Nhưng không lâu sau đó, tôi cảm thấy như bừng tỉnh. Tôi nhận ra rằng nguyên nhân của việc này có lẽ là do người vợ như tôi không quan tâm, chiều chồng được. Thế nên anh đành ‘tự xử’. Tôi lo lắng, nếu làm chuyện đó quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của chồng. Tôi vắt óc nghĩ lại, hình như phải đến 3 tháng nay, cứ đêm đến tôi chỉ biết ôm cái gối dài quay lưng vào chồng ngủ một mạch... Có lẽ trong 3 tháng qua, anh đã phải "tự xử" như thế không biết bao nhiêu lần...

Tôi bắt đầu cảm thấy mình là người gây ra chuyện này và chính mình phải sửa chữa. , hằng đêm tôi cố gắng thu xếp thời gian để chiều chồng. Lâu nay, vì mải mê công việc, tôi đã quên mất vai trò của người làm vợ. Tôi bắt đầu chuẩn bị cho sự lãng mạn giống như ngày chúng tôi mới cưới nhau. Trong chuyện chồng thủ dâm, tôi thấy mình là người có lỗi lớn nhất, thế nên việc làm này âu cũng là hợp tình hợp lý. Vậy mà, khi vào phòng ngủ, nhìn thấy khung cảnh ấy, chồng không mảy may động lòng, thậm chí còn kêu ầm lên là… sến, khiến người vợ như tôi ngại ê mặt. Chồng tỏ ra khó chịu với tôi và buông mấy lời thất vọng: “Em định bày trò gì thế, vẽ chuyện quá!”.

Đêm ấy, tôi buồn lắm, lại nằm quay mặt vào trong. Có lúc, tôi cố ý quay sang để thám thính thái độ của chồng, nhưng chồng chẳng màng gì tới tôi, anh cứ nằm im như thóc. Tôi quay lại, vòng tay qua người chồng, ôm anh để anh cảm nhận được hơi ấm của tôi. Vậy mà chồng không phản ứng, cứ để yên như vậy, ngay cả khi tôi có ý muốn ‘chiều’ chồng.

Tôi đã biến chồng thành kẻ nghiện thủ dâm - 2
Giờ tôi mới thật sự nhận ra sai lầm của mình. Tôi đã làm hại chồng mình rồi.
(ảnh minh họa)

Rồi nửa đêm, tôi tỉnh dậy và bàng hoàng khi thấy chồng lại đang say sưa thủ dâm. Dường như việc này đã trở thành thói quen, trở thành nhu cầu không thể thiếu của anh. Sự tủi thân ngăn cản tôi tiến đến gần anh hơn... Tôi buông xuôi nhưng từ đó, hằng đêm, cứ anh bắt đầu tự sướng thì tôi nằm đằng sau lắng nghe, mắt nhắm nghiền mà nước mắt tuôn rơi, cố nén nỗi đau đớn của người đàn bà thất bại... Không khó khăn gì tôi nhận thấy cả hai vợ chồng đều gầy rộc, sút giảm sức khỏe. Anh thì mệt mỏi, thờ ơ với mọi chuyện vì không được thỏa mãn cả tinh thần lẫn sinh lý, tôi thì bơ phờ vì bị chồng chê, chồng giận, vừa giận mình...

Giờ tôi mới thật sự nhận ra sai lầm của mình. Tôi đã làm hại chồng mình rồi. Tới khi không còn được hưởng đời sống gối chăn vợ chồng như những người bình thường khác, tôi mới cảm nhận cuộc sống vợ chồng quý giá biết nhường nào.
Và tôi cũng đã hiểu, hạnh phúc gia đình không thể thiếu chuyện gối chăn, ân ái vợ chồng. Nếu không có nó, gia đình rất dễ đi tới vực thẳm. Tôi đang phải đối diện với vực sâu đó, chỉ sợ không thể cứu vãn được nữa, tôi sẽ bị chới với và ngã gục. Tôi thật lòng không biết phải tiếp tục bước đi thế nào, bế tắc và lo sợ vô cùng.
GiadinhToday - ST

Tâm sự của một ông chồng "lỡ ăn vụng"


Việc tôi ngoại tình, bị vợ bắt tại trận mới hai tháng mà tôi có cảm giác đã dài như thế kỷ. Không khí gia đình ngột ngạt.

Tôi đã cố quay về, chuộc lỗi nhưng vợ tôi lại không bỏ qua, cứ nghi ngờ, hạch hỏi, dằn vặt. Bị vợ “khủng bố”, tôi bí đường, chỉ biết chạy sang tình nhân để “tị nạn”.


Ngày bắt gặp tôi và “phở” tại nhà trọ, vợ tôi đùng đùng đi báo công an và gọi nhiều người thân đến làm chứng. Có thể mục đích của vợ là làm cho tôi không chối cãi được nữa nhưng tôi thấy sĩ diện của mình bị tổn thương nghiêm trọng.

Một cái tát của vợ dành cho cô tình nhân chỉ càng làm cho tôi muốn bảo bọc cô ấy nhiều hơn và nghĩ “cô ấy đã vì tôi mà phải chịu nhục”. Từ ngày ấy, trong đầu tôi luôn hiện ra chữ “ly hôn”, dù trong suốt thời gian ngoại tình, tôi vẫn coi trọng gia đình, không hề có ý nghĩ đó.
Chữ ly hôn trong tôi ngày càng rõ khi vợ tôi suốt ngày “nhai lại” chuyện phản bội bằng thái độ đay nghiến, chì chiết rất khó chịu. Vợ tôi còn giữ điện thoại của tôi để tôi hết đường liên lạc hẹn hò. Tôi đi làm, vợ tôi cứ gọi điện thoại kiểm soát, dựng chuyện con bị sốt để giật một giật hai gọi tôi về.

Có khi vợ còn đột kích đến công ty tôi để dò hỏi lịch công tác, lương bổng, các mối quan hệ khiến tôi ê mặt với đồng nghiệp. Chuyện nhà rùm beng, tôi bị cách chức trưởng phòng, xuống làm nhân viên với mức lương giảm nửa. Vợ tôi lại làm om sòm vì tưởng tôi “cho gái ăn” nên đem tiền về nhà ít lại.
Tệ hại hơn, vợ tôi cứ bêu xấu tôi trước họ hàng nhà tôi và đứa con gái tám tuổi. Lúc có mặt tôi ở nhà, vợ hay vô cớ đánh con và nói xiên xỏ những câu khó nghe dạng như: “Mẹ đã lo cho con như vậy, tại sao con đối xử với mẹ như vậy? Mấy đứa bạn con chỉ lợi dụng moi tiền của con chứ có yêu thích gì con. Mai mốt bỏ nhà đi theo nó một thời gian là biết đá biết vàng liền”.

Vợ tôi còn áp dụng chính sách “bếp không giường trống”. Vợ không nấu ăn, lau nhà, ủi đồ; lại chì chiết: “Lo cho no đủ, bảnh bao rồi ra ngoài rửng mỡ”. Chuyện vợ chồng cũng bị phong tỏa luôn vì “cái thân anh dơ lắm”.
Hai tháng rồi, tôi cố “chịu đấm ăn xôi”, nhưng “xôi” đâu chả thấy, chỉ thấy… “sôi”! Rồi do lo rình rập, bắt quả tang chồng ngoại tình, giờ tiếp đến là gây chiến tranh dai dẳng vợ tôi hốc hác, mặt mày tái xanh, ăn nói chua ngoa, hung dữ hẳn lên. Không biết những chứng cứ vợ tôi thu thập có đủ để đạt được mục đích xử phạt tôi chưa, nhưng chắc chắn là hình ảnh vợ trong mắt tôi đã tuột dốc thảm hại.
Tôi nghĩ, luật dù có chặt chẽ, hữu hiệu đến mấy thì cái tình vẫn giữ vai trò quyết định trong hôn nhân. Nếu vợ luôn biết bao dung, tha thứ, cư xử đúng mực và có sức hút với chồng thì đó là động lực lớn để người chồng sửa chữa lỗi lầm. 

GiadinhToday - PN