Hiển thị các bài đăng có nhãn tâm sự của chồng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tâm sự của chồng. Hiển thị tất cả bài đăng

Vợ không về ăn Tết, tôi bị họ hàng chửi là thằng ngu

4 năm lấy nhau nhưng vợ tôi chẳng về quê ăn Tết một năm nào. Các Tết sau đó, cô ấy cũng viện ra vô vàn lý do để không phải về quê ăn Tết. Tôi về quê một mình và bị họ hàng "ném đá" đủ kiểu.
Tôi quê tận Quảng Bình, vợ tôi người Hà Nội. Sau khi lấy nhau, ông bà ngoại hỗ trợ một ít vốn để chúng tôi mua nhà chung cư trả góp.
Vợ không về ăn Tết, tôi bị họ hàng chửi là thằng ngu 1
  4 năm lấy nhau nhưng vợ tôi chẳng về quê chồng ăn Tết một năm nào.
Còn nhớ, năm đầu tiên lấy nhau, chúng tôi chưa có con. Gần Tết, tôi nghĩ sẽ cùng vợ về quê, đưa cô ấy đi chơi, giới thiệu với họ hàng, đưa cô ấy đi xem những phong cảnh đẹp của quê nhà… Rất nhiều cảnh tượng đã vẽ ra trước mắt tôi nhưng sự thật không như là mơ.
Đùng một cái, vợ tôi bảo không về quê ăn Tết. Tôi thực sự ngỡ ngàng. Năm đầu tiên lấy nhau, cô ấy lại là dâu mới, sao không về được? Dù nhà xa đến mấy cũng phải cố gắng về nhà chồng sum vầy chứ.
Với lại, tôi là anh cả trong gia đình, bố mẹ tôi mong chờ biết bao. Đi làm xa nhà cả năm, có mỗi dịp Tết để bố mẹ gặp gỡ con cái, thế mà cô ấy nói không về với lý do không muốn bố mẹ ăn Tết một mình.
Nhà vợ có hai con gái nhưng cô em thì đang du học nước ngoài không về được. Vợ tôi là con cả nên rất lo lắng cho ông bà. Biết vậy, nhưng lấy chồng rồi thì vẫn phải lo cho gia đình chồng. Tôi động viên trước Tết hai vợ chồng sẽ đến nhà ông bà chơi. Còn tết xong 2 đứa sẽ ra sớm cho ông bà đỡ buồn. Thế nhưng vợ tôi không chịu.
Vợ chồng cũng vì bất hòa này mà chiến tranh lạnh mất một tuần. Vợ tôi về nhà bố mẹ đẻ kể lể đủ chuyện, rồi khóc lóc, than phiền. Mẹ vợ gọi điện triệu tập tôi sang nhà. Một phần bà giải thích cho con gái hiểu cái sai của việc bỏ chồng sang nhà bố mẹ. Nhưng mặt khác, bà gây áp lực buộc tôi phải thay đổi quyết định và ăn Tết ở quê ngoại.
Năm đó, tôi không về nhà. Buồn rã rời, thất vọng nữa. Tôi gọi điện thông báo cho bố mẹ với lý do năm nay cơ quan xếp lịch trực vào Tết nên không về được. Bố mẹ và các em tôi tưởng thật nên buồn nhiều. Trong khi vợ tôi lại hả hê.
Sang năm thứ 2, vợ tôi có bầu hơn 3 tháng. Mẹ vợ dặn phải giữ gìn, không đi xa, đi lại nhiều sẽ ảnh hưởng tới thai nhi. Thôi nghĩ cũng phải, tôi để vợ ở lại, tôi về quê một mình và mùng 5 tôi ra Hà Nội.
Về nhà ai cũng hỏi sao vợ không về nhưng tôi bạo biện thông báo vợ có thai, hay bị nghén và thường xuyên mệt mỏi. Hỏi vậy, nhưng khi nghe tôi nói xong, tất cả họ hàng đều thông cảm.
Tết năm thứ 3, vợ tôi sinh cháu gần 6 tháng. Viện cớ con nhỏ, vợ tôi lại thông báo không về quê. Tôi thuyết phục bằng cách sẽ mua vé tàu hạng nhất nhưng cô ấy không đồng ý. Cô ấy bảo con nhỏ, đi lại vất vả, lỡ trên đường xảy ra chuyện gì thì biết làm thế nào. Tôi cũng đâm lo. Năm đó, cả nhà lại khăn gói sang ông bà ngoại ăn Tết.
Năm ngoái, con tôi đã được 1 tuổi rưỡi. Trộm vía cháu cứng cáp và kháu khỉnh. Bố mẹ tôi rất muốn được gặp cháu đích tôn. Vợ tôi lại nói không về.
Tôi tức lắm, chúng tôi đã cãi nhau. Vợ giận tôi ra mặt. Tôi mặt kệ. Cái gì đúng thì phải theo. Lấy chồng hơn 3 năm mà con dâu chẳng về nhà chồng, ông bà nội cũng chưa biết mặt cháu thế nào. Bây giờ con đã lớn, đáng ra vợ tôi phải thu xếp cho cháu về thăm họ hàng bên nội. Tôi tuyên bố dù sao tôi vẫn về, vợ không về thì thôi.
Tôi về nhà mang theo một nỗi bực tức vô cùng lớn. Bố mẹ tôi trách móc đủ điều. Họ trách tôi không biết dạy vợ, để vợ lấn lướt, coi thường nhà chồng.
Mẹ tôi ca thán suốt ngày, đụng đến cái gì bà cũng nói. Nhất là ngồi mâm cỗ, mấy bác đã nói với tôi rằng "Chú mày dễ tính quá", hay "Chỉ có thằng ngu với không dạy vợ. Chú mày xem anh đây, vợ con nghe lời răm rắp, làm gì có chuyện con dâu lấy chồng mà không chịu về nhà chồng phục vụ mấy mâm cỗ ngày Tết…".
Vợ không về ăn Tết, tôi bị họ hàng chửi là thằng ngu 2 
Thậm chí, 7 ngày tôi về Tết, cô ấy cũng chỉ gọi điện hỏi thăm bố mẹ tôi đúng 1 lần. Tôi càng bực. Ngày lên tàu ra Hà Nội, mẹ cầm tay tôi dặn dò. Tôi thấy những giọt nước mắt lăn trên má. Mẹ chỉ nói "thương con"…
Còn gần 3 tuần nữa là Tết, hôm trước mẹ gọi điện hỏi xem tình hình Tết nhất thế nào. Bà bảo cả nhà cố gắng về cho vui, năm nay con dâu mà không về thì mẹ biết ăn nói với các chú, các bác như thế nào?

GiadinhToday - Afamily

Nằm bên cạnh vợ mà như gần khúc gỗ

Cuộc sống vợ chồng suốt 3 năm qua thật tẻ nhạt, số lần vợ chồng ân ái chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Có lẽ trên đời ít người đàn ông nào khổ tâm hơn tôi. Năm nay tôi 31 tuổi, đã có vợ và 2 cô con gái. Lấy vợ được 6 tháng tôi có con gái lớn vì vợ chồng tôi ăn cơm trước kẻng 3 tháng. Trong thời gian mang bầu, vợ chồng tôi vì kiêng cữ nên cũng ít quan hệ, cưỡng ép lắm vợ tôi mới cho quan hệ chừng 3 hay 4 lần gì đó. Tôi bị ‘bỏ đói’ cho đến khi vợ tôi sinh con gái lớn được khoảng 6 tháng thì vợ chồng tôi quan hệ trở lại. Nhưng tần suất quan hệ rất ít, có khi tháng được 1 đến 2 lần. Mỗi lần quan hệ như thế tôi thấy vợ có vẻ khó chịu, không thoải mái, thường xuyên nhăn nhó và giục tôi mau chóng để cho xong việc.
Trong thời gian quan hệ như thế vợ chồng tôi không dùng bất kỳ biện pháp tránh thai nào. Và ở trong tâm trạng phải van xin vợ, hay là phải ép quan hệ như thế tôi thấy rất buồn bực và cũng nghĩ hay do vợ tôi mới sinh phải trông con, áp lực công việc nên mất cảm giác yêu. Tới khi con gái tôi được 18 tháng thì vợ tôi có bầu cháu thứ 2. Từ khi có bầu vợ tôi cấm không cho tôi quan hệ nữa. Nay vợ đã sinh cháu được 4 tháng, hết thời gian nghỉ và phải tiếp tục đi làm. Trong thời gian mang bầu và sinh cháu tới nay vợ tôi không cho tôi động vào người, khi tôi muốn gần gũi vợ tôi đều hất ra và chẳng nói gì, mặc cho tôi nói hết nước hết cái.
Tôi cũng đã cố gắng giúp đỡ trong công việc sinh hoạt hàng ngày để vợ tôi đỡ mệt, mong rằng vợ tôi sẽ trở lại như xưa. Nhưng tới hôm nay tôi thấy hoàn toàn thất vọng với vợ. Tôi đã cố gắng tạo không khí vui vẻ, cố thức để đợi cho con gái đi ngủ và gần gũi vỗ về ôm ấp vợ thì lần nữa, vợ lại hất tôi ra và quay mặt đi. Tôi đã bị xúc phạm ghê gớm vì không hiểu lý do gì khiến vợ hành xử như vậy. Đến bây giờ tôi thấy bất lực thực sự, không biết có cách nào để có thể khiến vợ gần gũi tôi được.

Nằm bên cạnh vợ mà như gần khúc gỗ - 1
Cuộc sống vợ chồng suốt 3 năm qua thật tẻ nhạt, số lần vợ chồng ân ái chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vợ chồng tôi đang sống cùng với bố mẹ đẻ. Tôi đi làm xa 40 km, nhiều lúc muốn ở lại cơ quan cho đễ mệt nhưng cũng chỉ ở được 1 ngày vì ở lâu lại sợ mọi người trên cơ quan dị nghị, bố mẹ ở nhà suy nghĩ. Còn khi về, có lẽ đến bây giờ tôi sợ nhất khi màn đêm xuống tôi phải nằm bên cạnh một người vợ mà như một khúc gỗ không có một chút xúc cảm.
Tôi đang thực sự rối trí không biết cuộc sống vợ chồng tiếp theo sẽ như thế nào. Tình trạng chăn gối vợ chồng cứ kéo dài không có giới hạn như này chắc tôi không thể chịu đựng được nữa. Rất mong các anh chị tư vấn giúp tôi. Quan câu chuyện búp bê tình dục, tôi lại nghĩ hay chăng mình cũng tìm kiếm một bạn tình như vậy?
GiadinhToday - Eva

Những nỗi buồn khó kể của đàn ông

Có ở trong cuộc mới hiểu đ­ược nỗi buồn của các quý ông khi bị vợ coi là… “phế nhân”.

Nỗi đau ấy không chỉ mình các quý ông gánh chịu mà kéo theo đó là cuộc sống, hạnh phúc của cả một gia đình luôn chông chênh bên bờ vực thẳm.
Những nỗi buồn khó kể của đàn ông 1

Không chết người nhưng tan nhà
Tại phòng khám Tiết niệu và nam học Tâm Anh (Lý Nam Đế, Hà Nội), những gương mặt trĩu buồn, hoang mang của những người đàn ông luôn lẩn tránh cái nhìn tò mò của mọi người. Tâm trạng của họ thật nặng nề khi hầu hết họ luôn ẩn chứa những nỗi niềm riêng.
GS.TS Trần Quán Anh - chuyên gia đầu ngành của Việt Nam về chuyên ngành Nam học, Giám đốc phòng khám Tâm Anh đã từng chứng kiến nhiều những giọt nước mắt chua xót, ngậm ngùi của những quý ông và cả những giọt nước mắt đắng cay của người phụ nữ.
Ông bùi ngùi cho biết: “Có rất nhiều cặp vợ chồng nhất là ở nông thôn nghĩ rằng, nếu hai vợ chồng lấy nhau lâu năm không có con đều đổ cho nguời vợ là “cây độc không hoa, gái độc không con”, rồi “ăn ở thất đức trời tiệt đường con”. Đi khám, bác sĩ kết luận rằng chị không bị bệnh gì, còn anh chồng thì dứt khoát không đi khám vì nghĩ mình chẳng làm sao.
Sự đàm tiếu ấy khiến người vợ phải chịu sự khủng hoảng tinh thần nặng nề thời gian dài. Cho đến khi người chồng vô tình xem ti vi và biết có bệnh vô sinh nam thì lo lắng và tìm tới bệnh viện. Khi cầm kết quả bị rối loạn xuất tinh, anh chồng hoảng loạn và thương vợ bao năm chịu nhiều oan ức”.
Còn có trường hợp một thanh niên trẻ cao 1m75, dáng khỏe mạnh lấy vợ được 3 tháng. Điều đáng nói là, sau 3 tháng, vợ thanh niên ấy vẫn là… con gái! Vì thương chồng, người vợ trẻ phải quên đi những đòi hỏi, ham muốn tình cảm, chăn đơn gối chiếc bởi chồng không “xung trận” được. Bộ phận sinh dục của thanh niên này không có dấu hiệu phát dục. Thanh niên này không biết vợ có thể duy trì cuộc sống “chay” này đến bao lâu.
Đã từng khám và điều trị cho trên chục nghìn lượt bệnh nhân mắc chứng bệnh khó nói, Giáo sư Trần Quán Anh đã tổng kết, bệnh nhân tìm đến phòng khám thường ở trong bốn tình trạng: một là đã ly hôn, hai là đang sống ly thân, ba là vợ chồng định ly hôn như­ng dắt nhau đến chỗ chúng tôi xem có cứu vãn đ­ược không. tâm trạng thứ t­ư là hoàn cảnh của ng­ười vợ cố sống, ngụy trang với dư­ luận như­ng trong nội tâm có rất nhiều điều giằng xé. Họ đang chịu đựng những bi kịch mà phải đấu tranh tư­ tư­ởng lắm, tìm được ngư­ời tin cậy lắm mới dám thổ lộ, giãi bày.
Vướng phải những bi kịch ấy, nhiều quý ông đã phải từ bỏ tình yêu của mình, thậm chí chấp nhận cảnh tan đàn xẻ nghé, tan vỡ hạnh phúc gia đình. Các bệnh lý về nam khoa tuy không gây tử vong, nhưng lại có sức tàn phá hạnh phúc gia đình ghê gớm.
Vợ chồng cùng “vượt khó”
Đàn ông thật ra cũng có thiệt thòi. Nếu phụ khoa đã có từ cả nghìn năm nay thì nam khoa còn rất non trẻ. Trong khi đó đàn ông cũng bị rất nhiều bệnh đặc thù của giới: rối loạn cương d­ương, xuất tinh sớm, dị tật cơ quan sinh dục... , và đó cũng là những căn bệnh bình th­ường nếu so với các bệnh của nữ.
Nguyên nhân có thể do họ bị dị tật bẩm sinh nhưng cũng có thể do áp lực của cuộc sống và công việc gây stress, tự kỷ, thay đổi môi trường sống đang tác động mạnh đến thiên chức của quý ông không phân biệt tuổi tác. Sự gia tăng đáng lo ngại chứng bệnh nam khoa đe doạ sự bền vững của các tổ ấm gia đình. Hiện, Việt Nam có khoảng 15,7% nam giới mắc bệnh rối loạn c­ương d­ương và số liệu này càng ngày càng gia tăng. Nhưng cả nước còn quá ít cơ sở khám chữa và điều trị chứng bệnh này.
Ngoài thiếu cơ sở vật chất khám chữa bệnh, có lẽ khó khăn lớn nhất hiện nay vẫn là tâm lý của người bệnh. Hầu hết bệnh nhận đến khám trong tâm trạng rụt rè, xấu hổ, ngại ngùng, ngại tiếp xúc nơi đông người. Bởi nhiều người rất sợ người khác phát hiện mình bị bệnh… “bất lực”, bị coi là “phế nhân”!.
Chính điều này ngăn cản họ phát hiện sớm và chữa bệnh kịp thời. Chỉ đến khi bệnh khá nặng, gia đình họ trong giai đoạn khủng hoảng, tan vỡ thì họ mới tìm tới bác sĩ. Đây là sai lầm lớn của những người bệnh.
Để giữ gìn sức khỏe cũng như hạnh phúc của mình, khi gặp những vấn đề trục trặc về y học tình dục, theo lời khuyên của Giáo sư Trần Quán Anh các quý ông hãy vượt qua sự xấu hổ, mặc cảm tìm đến cơ sở khám chữa bệnh chuyên khoa để được tư vấn và điều trị càng sớm càng tốt. Và, kết quả điều trị sẽ nhanh chóng và hiệu quả hơn khi có sự phối hợp, chia sẻ của người vợ trước chứng bệnh khó nói của người chồng.

GiadinhToday - Pháp Luật Việt Nam